Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy
hồn lao nẻo
bến bờ
Có nhớ dáng
người trên độc mộc
Trôi dòng nước
lũ hoa đong đưa
(Tây
Tiến – Quang Dũng)
Anh hoặc chị
hãy nêu cảm nhận của mình về đoạn thơ trên.
A. HƯỚNG
DẪN TÌM HIỂU ĐỀ:
Khi nêu cảm nhận về đoạn thơ trên, cần làm nổi rõ:
Vẻ đẹp thơ mộng, duyên dáng, tình tứ của
thiên nhiên, của con người Tây Bắc và tâm trạng nhớ chơi vơi của nhà thơ Quang
Dũng.
Học sinh nên giảng tóm lược nội dung của các câu
thơ trước đoạn này.
B. HƯỚNG
DẪN LÀM BÀI:
Phần thân bài, cần làm nổi
rõ các ý trọng tâm sau:
- Bên cạnh vẻ đẹp của núi rừng biên giới là cảnh
sông núi miền Tây mênh mang, mờ ảo, thơ mộng.
- Thiên nhiên, qua vài nét chấm phá của Quang Dũng,
hiện lên có hồn và tình tứ như con người.
Người đi Châu
Mộc chiều sương ấy
Có thấy
hồn lau nẻo
bến bờ
- Thi nhân không dùng bút pháp tả mà chỉ dùng bút
pháp gợi:
Có nhớ dáng người
trên độc mộc
- Như hòa hợp với con người, những bông hoa rừng
cũng “đong đưa” làm duyên trên “dòng nước lũ”. Trên bức tranh thơ, có hai bông hoa rừng sóng đôi: Cô lái đò
Châu Mộc dáng thon thả, uyển chuyển, dẻo dai trên lá thuyền đôc mộc và những
bông hoa thực đang “đong đưa” bên bờ suối.
Đăng nhận xét